Nông nghiệp và rơm
Việc tán xạ rơm trên cánh đồng không chỉ quan trọng mà nó còn là nền tảng cho phương thức trồng trọt lúa gạo và các loại hạt vào mùa đông của tôi. Nó có mối liên hệ với tất cả mọi thứ, phân bón, sự nảy mầm của cây trồng, cỏ dại, giữ cho lũ chim tránh xa hạt giống, giúp quản lý nước. Trong thực tế lẫn lý thuyết, việc sử dụng rơm trong nông nghiệp là 1 điều cực kỳ cần thiết. Đây là điều mà dường như tôi không biết làm sao để giải thích cho mọi người hiểu.
Không cần cắt rơm trước khi rải
Trung tâm kiểm định Okayama đang thử nghiệm việc phát triển cây lúa theo phương pháp gieo hạt trực tiếp trên 80% diện tích các cánh đồng của họ. Khi tôi đề nghị họ không cần cắt rơm mà cứ thế rải ra đồng thì họ nghĩ rằng làm thế không đúng, vì vậy họ sử dụng các máy cắt và cắt nhỏ chúng ta. Vài năm sau tôi quay lại thăm các cánh đồng này thì tôi thấy họ đã chia cánh đồng thành 3 phần, 1 phần rải rơm không cắt, 1 phần rải rơm đã cắt nhỏ và phần còn lại họ không rải rơm. Đây chính là điều mà tôi đã làm lúc trước và tôi nhận thấy rằng cánh đồng rải rơm không cắt phát triển tốt nhất vì thế tôi đã áp dụng cách này cho đến nay.
Ông Fujii, 1 giáo viên tại trường phổ thông nông nghiệp Yasuki tại quận Shimane muốn thử phương pháp gieo hạt trực tiếp nên ông đã đến thăm trang trại của tôi. Tôi đề nghị rằng ông hãy rải rơm và không cần cắt lên cánh đồng. Năm sau ông quay lại và cho tôi biết rằng cuộc thử nghiệm đã thất bại. Sau khi lắng nghe chi tiết những việc ông làm tôi nhận ra rằng ông đã phủ rơm lên cánh đồng 1 cách cẩn thận và đều, đẹp như 1 số người trang trí khu vườn của họ. Nếu bạn làm như thế hạt giống sẽ không thể nảy mầm. Với rơm của cây lúa mì hay lúa mạch cũng thế, nếu bạn phủ rơm quá chặt và đều thì hạt giống sẽ khó đâm xuyên qua và lớn lên. Tốt nhất là cứ quăng rơm lung tung khắp mọi nơi, giống như cách mà tự nhiên đã làm.
Rơm của cây lúa gạo rất tốt khi dùng để phủ các loại cây trồng cho vụ mùa đông và ngược lại các loại rơm của các cây này dùng để phủ lên cây lúa gạo cũng rất tốt. Tôi muốn mọi người hiểu rõ về điều này. Có nhiều loại bệnh trên cây lúa, chúng sẽ lây nhiễm nếu như rơm tươi được rải trên cánh đồng. Tuy nhiên các loại bệnh của cây lúa gạo này không ảnh hưởng đến các cây trồng mùa đông, và hơn nữa nếu ta rải rơm khô của lúa gạo vào mùa thu thì nó sẽ phân hủy kịp lúc các cây lớn lên vào mùa xuân. Rơm tươi của lúa gạo thì an toàn cho các loại ngũ cốc khác, tương tự như rơm của lúa mạch đen và rơm của các loại cây ngũ cốc khác thì có thể dùng cho lúa gạo và lúa mạch. Nói chung, rơm tươi của các cây trồng vụ mùa đông như là lúa mì, lúa mạch thì không nên dùng cho các cây
trồng vào mùa
đông vì chúng có thể gây ra 1 số hư hại, bệnh tật.
Tất cả rơm và thân cây, những thứ còn lại sau khi bạn đập lúa nên được trả lại cánh đồng.
Rơm làm màu mỡ đất đai
Việc rải rơm giúp duy trì cấu trúc của đất đai và làm tăng độ phì nhiêu của đất vì thế việc chuẩn bị phân bón là không cần thiết. Và điều này có liên quan đến nguyên tắc không cày xới. Các cánh đồng của tôi có thể là duy nhất tại Nhật Bản không bị cày xới trong hơn 20 năm mà chất lượng của đất vẫn tăng dần qua mỗi mùa gieo trồng. Tôi ước chừng lớp đất bề mặt rất giàu mùn dinh dưỡng, và nó dày khoảng 10 cm vì đã được tích tụ trong nhiều năm qua. Đây là kết quả của việc trả lại cánh đồng tất cả những gì đã mọc trên đó.
Không cần chuẩn bị phân trộn
Bạn không cần phải chuẩn bị phân trộn. Tôi không nói là bạn không cần phân trộn – chỉ là bạn không cần phải làm việc cực nhọc để tạo ra nó. Nếu rơm được rải trên mặt cánh đồng vào mùa xuân hay thu và sau đó
được phủ 1 lớp mỏng phân gà hoặc phân vịt thì trong vòng 6 tháng sau nó sẽ hoàn toàn được phân hủy.
Để làm phân trộn theo cách thông thường, người nông dân phải làm việc như điên giữa trời nắng đổ lửa, cắt rơm, thêm nước và vôi, chất thành đống rồi kéo nó ra khắp cánh đồng. Mọi người làm tất cả các công việc cực nhọc này bởi vì họ nghĩ rằng đây là “cách
tốt hơn”. Thật ra mọi người chỉ việc rải rơm, các thân cây khô hay vụn gỗ lên các cánh đồng là đủ.
Khi đi dọc vùng Tokaido ở phía tây Nhật Bản tôi thấy rằng rơm đã được cắt thô hơn kể từ lần tôi nói với mọi người về việc rải rơm và không cần cắt. Tôi thấy rằng họ chịu học hỏi rất nhanh. Nhưng các chuyên gia hiện đại ngày nay vẫn nói rằng chỉ nên sử dụng vài trăm pounds rơm trên mỗi ¼ acre. Tại sao họ không chịu rải tất cả rơm lên cánh đồng? Hãy nhìn
ra ngoài cửa sổ xe lửa, bạn có thể thấy những người nông dân chỉ rải 1 nửa số rơm họ có và để cho số còn lại mục nát dưới mưa.
Nếu tất cả nông dân ở Nhật Bản cùng đồng lòng rải toàn bộ rơm trở về cánh đồng thì kết quả sẽ là 1 số lượng lớn phân tự nhiên được trả về lại với đất đai.
Sự nảy mầm
Hàng trăm năm qua những người nông dân đã chăm chút cẩn thận cho các luống cây của họ với mong muốn cây trồng sẽ phát triển nhanh và khỏe mạnh. Các luống cây được dọn dẹp sạch sẽ như thế nó là đền thờ của gia đình vậy đó. Đất được cày xới lên, cát và tro từ các thân cây bị đốt được rải khắp nơi và họ thậm chí còn cầu nguyện để mong cây sẽ phát triển tốt.
Điều ấy không hợp lý, những người nông dân tại các ngôi làng khác nghĩ rằng tôi bị mất trí khi họ thấy tôi gieo hạt trong khi vụ mùa đông vẫn còn đang chín trên đồng cùng với cỏ dại và rơm phân hủy ở khắp mọi nơi.
Đương nhiên là hạt giống sẽ phát triển tốt khi được gieo trực tiếp xuống cánh đồng màu mỡ, nhưng nếu trời đổ mưa thì cánh đồng sẽ biến thành sình lầy và bạn không thể bước đi trên đó được nên việc gieo hạt bị tạm dừng. Phương thức gieo trồng không cày xới giải quyết được vấn đề này, nhưng mặt khác thì ta phải giải quyết 1 vấn đề khác đó là các loài thú nhỏ như chuột chũi, dế, chuột đồng và ốc sên rất hay ăn hạt giống. Vì thế các viên đất sét bọc hạt giống lại giúp ta giải quyết vấn đề này.
Với việc gieo trồng các loại ngũ cốc mùa đông thì cách thức thông thường đó là gieo hạt xuống và phủ đất lên. Nếu hạt giống ở quá sâu thì nó sẽ bị hư thối. Tôi đã từng cho hạt giống xuống các lỗ nhỏ hay là xuống các luống mà không phủ đất lên, tuy nhiên tôi gặp thất bại với cả 2 cách thức này.
Gần đây tôi cảm thấy lười biếng khi phải làm việc đó nên thay vi làm thành các luống đất hay các lỗ tôi chỉ đơn giản bọc các hạt giống trong đất sét và quăng nó trực tiếp lên cánh đồng. Sự nảy mầm của các hạt này rất tốt vì ở trên mặt đất có nhiều oxy. Tôi nhận thấy rằng khi các viên hạt giống này được phủ bởi rơm thì chúng nảy mầm tốt và sẽ không bị hư thối cho dù phải chịu các cơn mưa lớn trong hàng năm trời.
Rơm giúp giải quyết vấn đề cỏ dại và các loại chim
Lý tưởng nhất khi ¼ acre cung cấp cho ta 900 pounds rơm của cây lúa mạch. Nếu tất cả rơm được rải về lại cánh đồng thì mặt đất sẽ hoàn toàn được che phủ. Ngay cả những loài cỏ dại cứng đầu như cỏ mần trầu, chúng là vấn đề khó giải quyết nhất với phương thức gieo trồng trực tiếp không cày xới, cũng có thể được kiểm soát hiệu quả.
Các con chim sẻ đã khiến tôi đau đầu rất nhiều. Việc gieo hạt trực tiếp không thể thành công được nếu như ta không có 1 cách thức đáng tin cậy để đối phó với các con chim sẻ, tại rất nhiều nơi việc gieo hạt trực tiếp bị chậm lại chỉ vì nguyên nhân này. Chắc hẳn nhiều người đã gặp vấn đề với chim sẻ nên các bạn hiểu ý tôi muốn nói ở đây là gì.
Tôi vẫn còn nhớ cái hồi mà khi các con chim bay theo
ngay sau lưng tôi và chúng ăn tất cả hạt giống mà tôi vừa mới gieo xong, chúng ăn hết lẹ đến nỗi tôi còn chưa kịp đi sang cánh đồng kế tiếp nữa. Tôi đã thử dùng bù nhìn rơm, lưới, cột dây vào các cái lon để làm tiếng ồn nhưng dường như không mấy hiệu quả. Và thậm chí ngay cả khi 1 trong các cách trên có hiệu quả thì nó cũng không thể dùng lại được trong năm sau.
Theo kinh nghiệm cá nhân tôi thấy rằng việc gieo hạt khi vụ mùa trước vẫn còn trên cánh đồng là 1 điều tuyệt vời, các hạt giống được giấu bởi cỏ ba lá và các loại cỏ dại, và việc phủ rơm của cây lúa gạo, lúa mì, lúa mạch lên cánh đồng ngay sau khi thu hoạch giúp ta giải quyết vấn đề chim sẻ 1 cách cực kỳ hiệu quả.
Tôi đã mắc phải không biết bao nhiêu là sai lầm khi thử nghiệm trong nhiều năm và đã phạm đủ mọi loại lỗi khác nhau. Có lẽ tôi là người biết các cách để thất bại trong việc trồng trọt nhiều hơn bất cứ ai tại Nhật Bản. Tôi còn nhớ khi lần đầu tiên thành công trong việc trồng lúa gạo và các loại ngũ cốc mùa đông với phương thức không cày xới, tôi cảm thấy vui sướng như thế Columbus lần đầu tiên tìm ra châu Mỹ.
Trồng lúa trên cánh đồng khô
Vào đầu tháng 8, các cây lúa ở các cánh đồng hàng xóm đã cao đến ngang hông trong khi đó tại cánh đồng của tôi thì chúng chỉ cao khoảng 1 nửa như thế. Mọi người đến đây vào cuối tháng 7 luôn hỏi tôi 1 cách đầy nghi ngờ: “Thưa ông Fukuoka, những cây lúa này sẽ phát triển tốt chứ?”, “Chắc rồi” tôi đáp. “Không có gì phải lo lắng cả”.
Tôi không cố trồng các loại cây lúa cao loại phát triển nhanh cùng với lá to. Ngược lại tôi giữ cho nó tinh gọn hết mức có thể. Giữ cho đầu cây lúa nhỏ, không chăm sóc quá mức, và để cho nó phát triển đúng với hình dạng tự nhiên của cây lúa.
Thông thường, cây lúa cao từ 3-4 feet sẽ có lá xum xuê và khiến mọi người nghĩ rằng cây này sẽ cho rất nhiều hạt, tuy nhiên thật ra chỉ có cành lá của nó là phát triển mạnh thôi. Chúng phát triển mạnh mẽ nhưng thật ra năng suất lại thấp, bởi vì các chất dinh dưỡng đã được tập trung cho việc nuôi dưỡng cành lá nên không còn lại mấy cho các hạt ngũ cốc. Ví dụ thế này, các cây trồng cao, kích thước lớn thì với mỗi 2000 pounds rơm thì thu được khoảng 1000 – 1200 pounds thóc. Nhưng với các cây lúa loại nhỏ, như là những loại trên cánh đồng của tôi thì với mỗi 2000 pounds rơm ta có được đến 2000 pounds thóc. Và trong 1 số vụ mùa bội thu năng suất từ các cây của tôi có thể lên đến 2400 pounds thóc; từ đó có thể nói là thóc đạt trọng lượng hơn đến 20% so với rơm.
Thông thường mọi người thường giữ cho nước ngập khoảng vài inches trên cánh đồng trong thời gian cây phát triển. Những người nông dân trồng lúa nước tại nhiều nơi trên thế giới tin rằng đó là cách duy nhất và không có cách nào khác. Các
giống lúa nước phát triển rất mạnh trên các cánh đồng ngập nước, nhưng thật ra điều này không hẳn là tốt cho cây khi ta gieo trồng theo cách này. Các cây lúa phát
triển tốt nhất khi lượng nước trong đất nằm trong khoảng 60-80% khả năng giữ nước của đất. Khi cánh đồng không ngập nước thì các cây lúa sẽ phát triển bộ rễ mạnh hơn và điều này giúp tăng khả năng đề kháng với các loại bệnh cũng như sâu bọ.
Nguyên nhân chính cho việc trồng lúa trên các cánh đồng ngập nước đó là nhằm mục đích kiểm soát cỏ dại bằng cách tạo ra 1 môi trường mà chỉ 1 số loại cỏ dại giới hạn có thể sống sót. Và những loại cỏ dại có thể sống sót đó phải được nhổ bằng tay hay bằng công cụ nhổ cỏ dại. Phương thức truyền thống này làm tốn kém thời gian và lưng bị đau nhức như muốn gãy, không những thế người nông dân còn phải làm đi làm lại nhiều lần trong mùa gieo trồng.
Vào tháng 6, suốt đợt gió mùa, tôi giữ nước trong cánh đồng trong vòng 1 tuần. 1 số loại cỏ dại mọc trên cạn có thể sống sót mặc dù thiếu oxy và cỏ ba lá cũng sẽ bị vàng và úa đi. Điểm mấu chốt ở đây đó là ta không giết cây cỏ ba lá, nhưng chỉ làm cho nó bị yếu đi để các hạt giống lúa gạo có thể phát triển. Khi nước được tháo ra thì có ba lá sẽ phát triển lại và lan rộng che phủ cả cánh đồng bên dưới cây lúa. Sau đó tôi gần như không thực hiện các việc quản lý nước. Cả nửa mùa đầu tôi thậm chí không tưới tiêu gì. Ngay cả khi vào những năm có ít mưa thì mặt đất vẫn ẩm bên dưới lớp rơm và phân xanh. Vào tháng 8, tôi cho nước chảy vào đồng ruộng 1 thời gian nhất định nhưng không giữ nước lại.
Nếu bạn đem cây lúa từ cánh đồng của tôi cho những người nông dân xem thì họ sẽ biết rằng đây chính là cây lúa có hình
dáng tối ưu nhất. Họ sẽ biết rằng cây lúa này được trồng tự nhiên chứ không phải được cấy, và cây lúa phát triển không phải trong nước và không bị ảnh hưởng bởi bất cứ loại phân bón hóa học nào. Bất cứ người nông dân nào cũng có thể đánh giá những điều này dựa trên việc nhìn vào hình dáng chung của cây lúa, hình dạng của rễ cây, khoảng cách giữa các đốt trên thân chính. Nếu bạn biết về hình dáng lý tưởng của cây trồng thì điều bạn cần làm chỉ là tìm cách để cây trồng có thể phát triển thành hình dạng đó dưới các điều kiện tự nhiên riêng trên các cánh đồng của bạn.
Tôi không đồng ý với ý tưởng của giáo sư Matsushima khi ông nói rằng cây lúa phát triển tốt nhất khi cái lá thứ 4 tính từ trên xuống là dài nhất. Thỉnh thoảng lá thứ 2 hoặc 3 dài nhất thì bạn lại có năng suất cao nhất. Nếu sự phát triển bị kìm lại lúc cây còn bé thì lá thứ 1 hoặc thứ 2 sẽ là lá dài nhất mà chúng ta vẫn có được 1 vụ mùa bội thu.
Học thuyết của giáo sư Matsushima rút ra từ các cuộc thử nghiệm của ông trên các giống lúa mỏng manh, sức sống kém được bón phân trong vườn ươm và sau đó được cấy. Cây lúa của tôi thì ngược lại, được trồng theo chu kỳ vòng đời tự nhiên của cây lúa như thể nó phát triển ở ngoài thiên nhiên. Tôi kiên nhẫn chờ đợi cây lúa phát triển và lớn lên đúng với tốc độ tự nhiên của nó.
Trong những năm gần đây, tôi đã thử trồng 1 số loại lúa nếp của miền nam. Mỗi hạt giống được gieo trồng vào mùa thu, cho ra khoảng 12 cuống với 250 hạt mỗi đầu. Với giống lúa này, tôi tin rằng 1 ngày không xa tôi có thể đạt được năng suất lớn nhất theo lý thuyết dựa theo năng lượng ánh sáng mặt trời chiếu xuống cánh đồng. Tại 1 số khu vực trên các cánh đồng của tôi, giống này đã cho năng suất là 27.5 giạ lúa (~748 kg) mỗi ¼ acre.
Những người kỹ thuật viên nhìn tôi với ánh mắt đầy nghi hoặc, họ nói rằng phương pháp trồng lúa của tôi chỉ có tác dụng ngắn hạn, họ còn nói: “Nếu ông cứ trồng tiếp như thế này thì sẽ có 1 số vấn đề xảy ra”. Tuy nhiên tôi đã trồng lúa theo phương thức này hơn 20 năm rồi và năng suất vẫn tiếp tục tăng cũng như đất đai mỗi năm lại càng màu mỡ, phì nhiêu hơn.
Các cây ăn quả
Tôi cũng trồng 1 số loại quýt trên ngọn đồi cạnh nhà. Sau chiến tranh, lúc tôi vừa bắt đầu trồng trọt, tôi chỉ có 1.75 acres vườn cây ăn quả và khoảng ½ acre trồng lúa, nhưng bây giờ vườn cây ăn quả của tôi đã rộng đến 12.5 acres. Khu vực này trước đây bị bỏ hoang và tôi đã tự mình dọn dẹp, làm sạch nó.
Những cây thông trên các sườn núi đó đã bị đốn vài năm trước, và tất cả những gì tôi làm đó là đào các cái lỗ trong đường viền và trồng các cây quýt con vào. Các mầm cây xuất hiện từ thân cây và 1 thời gian sau, các loại cỏ Nhật Bản, cỏ tranh và cây dương xỉ bắt đầu phát triển. Các cây quýt con như bị che phủ bởi cành lá của các cây này.
Tôi cắt đi hầu hết các mầm của cây thông, nhưng để lại 1 ít để chúng giúp chắn gió khi lớn lên. Sau đó tôi cắt đi các cây rậm rạp và dày đặc ở trên mặt đất để trồng cỏ ba lá.
Sau 6 hoặc 7 năm thì các cây quýt cuối cùng cũng đã ra trái. Tôi đào phần đất đằng sau những cái cây để tạo hình bậc thang, và khu vườn của tôi bây giờ khác hẳn so với các vườn khác.
Và dĩ nhiên là tôi tuân thủ các nguyên tắc không cày xới, không sử dụng phân bón hóa học và không sử dụng thuốc diệt côn trùng hay thuốc diệt cỏ. Có 1 điều thú vị đó là, lúc ban đầu khi các cây con mọc bên dưới các cây rừng vừa mọc lại thì không thấy dấu hiệu phá hoại của côn trùng như các hình đầu mũi tên
thông thường. Nhưng 1 khi đám cây rậm rạp đó được cắt đi, mặt đất trở nên thông thoáng và trông giống khu vườn hơn thì các loài côn trùng bắt đầu xuất hiện.
Các cây ăn quả phát triển theo hình dạng tự nhiên của nó ngay từ ban đầu là điều tuyệt nhất. Cây sẽ cho trái hàng năm và không cần phải cắt xén gì cả. Cây quýt phát triển cũng giống như cây bách hương hay cây thông, đó là có 1 thân lớn ở giữa mọc thẳng đứng và các cành cây tỏa ra luân phiên nhau. Dĩ nhiên là
các giống quýt khác
nhau không phát triển giống nhau về kích thước hay hình dáng. Các giống Hassaku và Shaddock mọc rất cao, giống quýt mùa đông Unshu thì lùn và
mập, các loại Satsuma thì nhỏ lúc trưởng thành nhưng mỗi loại có 1 thân cây độc lập.
Không giết các loài săn
mồi tự nhiên
Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người đều biết rằng 2 loài sâu bệnh phổ biến của cây ăn quả - rệp đỏ và rệp có sừng – có những kẻ thù tự nhiên, vì thế ta không cần phải sử dụng thuốc diệt côn trùng để kiểm soát chúng. Có thời kỳ thuốc diệt công trùng Fusol được sử dụng rộng rãi tại Nhật Bản. Các loài côn trùng săn mồi tự nhiên đã gần như bị tận diệt, nhưng kết quả cho thấy là chúng vẫn có thể sống sót tại nhiều quận khác nhau. Và từ kinh nghiệm nay tôi nghĩ rằng đa số những người nông dân đã nhận ra rằng việc tiêu diệt các loại côn trùng săn mồi không phải là ý hay bởi vì về lâu dài việc đó sẽ gây ra những vấn đề nghiêm trọng hơn.
Với sự xuất hiện của ve và rệp vảy, nếu chúng ta dùng dầu máy, 1 hợp chất hóa học tương đối vô hại với các loài côn trùng săn mồi, pha loãng ra 200 đến 400 lần và xịt nhẹ vào giữa mùa hè thì sau đó các cộng đồng côn trùng sẽ rời đi để tự cân bằng theo tự nhiên, vấn đề sẽ tự được giải quyết. Cách này sẽ không có hiệu quả nếu như thuốc diệt côn trùng phốt pho hữu cơ đã được dùng vào tháng 6 hay 7, bởi vì các loài côn trùng săn mồi cũng sẽ bị giết bởi chất hóa học này.
Tôi không bênh vực việc sử dụng các loại thuốc xịt “hữu cơ” vô hại như là muối-tỏi hay là nhũ tương dầu máy, tôi cũng không chọn giải pháp đem các loài săn mồi nước ngoài vào vườn cây ăn quả để kiểm soát vấn đề sâu bọ, côn trùng. Cây cối yếu đi và bị sâu bọ phá hoại là để ngăn chặn việc chúng phát triển chệch khỏi hình dạng tự nhiên của nó. Nếu cây cối được phát triển tự do trong 1 môi trường thử nghiệm mất tự nhiên thì các cành cây sẽ phát triển đâm xuyên qua nhau và sẽ bị côn trùng phá hoại. Tôi đã kể cho các bạn nghe về việc tôi đã “quét
sạch” vườn quýt rộng nhiều acres cũng theo cách này.
Tuy nhiên nếu như những cái cây đó dần dần được thay đổi thì chúng sẽ quay trở lại hình dạng tự nhiên của chúng, ít nhất là được gần như thế. Cây sẽ phát triển mạnh hơn và việc sử dụng các biện pháp kiểm soát côn trùng là không cần thiết. Nếu cái cây được trồng 1 cách cẩn thận và phát triển theo đúng hình dạng tự nhiên của nó ngay từ lúc ban đầu thì ta không cần phải cắt tỉa hay xịt bất kỳ loại thuốc nào. Phần lớn những cây con đã bị cắt tỉa hoặc là rễ của chúng đã bị hư hại tại vườn ươm giống trước khi nó được đem đi cấy vào vườn cây ăn quả, điều này khiến ta phải cắt tỉa chúng liên tục.
Để cải thiện chất lượng đất trồng ở trong vườn, tôi đã thử trồng nhiều loại cây khác nhau. Trong đó có cây
keo Morishima. Giống cây này
phát triển trong 1 năm
và cho ra đọt non mỗi mùa. Và thế là loài rệp ăn đọt non bắt đầu sinh sôi nảy nở với số lượng lớn. Các loài bọ rùa ăn rệp này bắt đầu xuất hiện và cũng gia tăng số lượng. Sau khi bọ rùa đã ăn hết tất cả rệp thì chúng bắt đầu bò xuống các cây quýt và tìm bắt các loài côn trùng khác như là ve, rệp đầu mũi tên, rệp bông.
Trồng cây ăn trái mà không cắt tỉa, bón phân hay sử dụng các chất hóa học chỉ có thể thực hiện được trong môi trường tự nhiên.
Đất trong vườn cây ăn quả
Có lẽ tất cả mọi người đều hiểu rằng việc cải thiện chất lượng đất là mối lo chính của những người trồng cây ăn quả. Nếu bạn sử dụng phân hóa học thì cây sẽ phát triển lớn hơn, nhanh hơn nhưng sau mỗi năm đất sẽ bị cạn kiệt dần. Các loại phân hóa học làm đất mất dần sức sống. Thậm chí khi bạn chỉ trồng mới 1 lần thì đất cũng đã bị ảnh hưởng đáng kể rồi.
Trong nông nghiệp, cách thức khôn ngoan nhất chính là cải thiện chất lượng đất toàn diện. Cách đây 20 năm, bề mặt của dãy núi này chỉ toàn là đất sét đỏ, chúng cứng đến nỗi bạn không thể cắm cái xẻng vào đó. Đa số đất đai quanh đây đều như thế. Mọi người trồng khoai tây cho đến khi đất đai bị cạn kiệt và sau đó họ bỏ hoang các cánh đồng. Vì thế ngoại trừ việc trồng quýt và các loại rau trái ở đây thì tôi cũng giúp mọi người cải thiện chất lượng đất.
Chúng ta hãy nói 1 chút về quá trình tôi khôi phục lại những sườn núi cằn cỗi này. Sau chiến tranh, kỹ thuật cày xới sâu được khuyến khích áp dụng vào các vườn cây ăn quả cũng như việc đào các lỗ để bỏ các chất hữu cơ vào đất. Khi tôi vừa trở về từ trung tâm nghiên cứu kiểm định, tôi đã thử làm như vậy với khu vườn của mình. Nhưng sau vài năm tôi rút ra kết luận rằng phương pháp này không chỉ khiến người ta kiệt sức mà thậm chí nó còn vô ích, chẳng giúp đất màu mỡ lên được chút nào.
Đầu tiên, tôi đã chôn rơm và cây dương xỉ tôi hái được trên núi xuống đất. Việc vác trên lưng 90 pounds cây dương xỉ từ núi về đến vườn quả thật là 1 công việc cực nhọc, nhưng sau 2,3 năm số mùn tôi có được thậm chí không đủ để nắm trong lòng bàn tay. Cái hào mà
tôi đã đào để chôn các thứ hữu cơ xuống bị sụp và thành 1 cái hố.
...Còn tiếp
No comments:
Post a Comment